—
Giờ nghĩ lại có lẽ mình đã may mắn, cả thời đi học mình đều thấy rất ổn với trường lớp dù nhà rất nghèo (ăn còn chả có lấy gì mà học thêm với quà cáp).
Mình không thấy có vấn đề gì với chuyện học hành mà luôn cảm thấy đã học được rất nhiều. Có những thầy cô thực sự mình đã không thể quên và luôn thấy thân thương.
Như thầy dạy Sử vô cùng uyên bác nhưng lúc nào cũng cộc cằn, thỉnh thoảng lên cơn dọa vứt mấy thằng láo láo xuống tầng 1 @@. Dạy thì ít chửi thì nhiều, càng đến bài lịch sử đất nước quan trọng càng chửi mạnh . Các cô giáo dạy Văn ngồi uể oải trong giờ kể chuyện ba lăng nhăng, đi dạy như lấy chỗ để mặc quần áo đẹp. Các thầy Toán khô khan sống toàn như trong Đời Thừa của Nam Cao, đi dạy mặt toàn đỏ gay vì vừa nhậu xong
Hay lên Đại Học cũng vậy, học thì vui ít chỉ nhớ những giờ đi nhậu với các thầy. Thầy nào cũng bảo nhậu vui hơn dạy, vui vui lên thầy trò thành “mày tao” tất


Nhưng mình đã nhớ như in câu nói của thầy Trưởng khoa trong ngày liên hoan tốt nghiệp, đó là: “Có thể trong những giờ học, hoặc trong các kì thi, có sai sót một chút, có không công bằng một chút, nhưng các em ạ, đó là cuộc đời!”.
Quả thực, tất cả như một xã hội thu nhỏ mà giờ ngồi ngẫm lại, thấy mình đã học được nhiều hơn những gì các thầy cô ấy dạy mình từ sách vở. Vì đó là tất cả những điều mà chắc chắn ta sẽ gặp trong cuộc đời này.
Giờ cũng vậy, thấy bạn bè chia sẻ nhiều chuyện buồn trong môi trường dạy dỗ, thậm chí nhiều người đã lấy ngày 20.11 hàng năm để chửi ngành Giáo dục @@. Chỉ biết ngậm ngùi mà chả biết nói sao.
Chắc tại nhà mình đơn giản không kì vọng gì nhiều, không bon chen với ai. Nên hàng ngày 2 mẹ con vẫn rất ổn và vui trong cái “trường làng” bé nhỏ mang đầy đủ vấn đề của một xã hội thu nhỏ ấy. Vẫn cảm thấy may mắn và biết ơn vì có các thầy cô vẫn chu đáo và nhiệt tình, để bạn Thóc vẫn luôn có nhiều những chuyện dễ thương mỗi ngày để kể cho mẹ mỗi buổi đi học về
Nói chung vẫn thấy chẳng có hệ thống giáo dục nào là tối ưu với một người nào. Một hệ thống đắt đỏ và có vẻ “vô nhiễm” cũng chưa chắc đã hoàn toàn hay, vì cuộc sống không phải lúc nào cũng “vô trùng” như thế.
Mà đôi khi, là cách chúng ta nhìn nhận, và đón nhận, để học lấy cái cách mà sống cuộc đời mình mà thôi.
Cuối cùng thực lòng chỉ mong lương của các thầy cô được tăng lên nhiều bậc, chứ không có tiền thì bao dung với nhân ái, cải cách sáng tạo kiểu gì. Chia sẻ lắm lắm luôn :((((